Vietjet Air – Hạng phổ thông: Vinh (VII) đi Đà Lạt (DLI)

Ảnh: Travip
Ảnh: Travip

Trong bài trải nghiệm đầu tiên mình viết cho Yêu Máy Bay*, mình đã chia sẻ với các bạn về chuyến bay từ Đà Lạt đi Vinh. Hôm nay mình xin viết tiếp chiều bay ngược lại từ Vinh vào Đà Lạt.

Xem lại bài viết trước tại đây

Kể từ khi xây dựng và đưa vào hoạt động nhà ga hành khách mới tại sân bay Vinh, mọi hoạt động khai thác các chuyến bay quốc nội và quốc tế đều diễn ra tại đây. Tuy đã đọc các bài báo ca ngợi nhà ga mới nhưng với bản thân mình, nhà ga sân bay Vinh có gì đó… chưa đẹp và thiếu tính thẩm mỹ. Các đường nét lấy cảm hứng từ hoa sen còn quá thô cứng, chưa toát lên được vẻ đẹp tinh tuyền của loài hoa này. Nhà ga bố trí không gian chưa hợp lý khiến hành khách khá lúng túng.

Chuyến bay của mình khởi hành lúc 8 giờ 45 phút. Sau khi hoàn tất các thủ tục hàng không, mình vào phòng chờ, và đây là chuỗi bắt đầu cho những điều mang lại điểm trừ về dịch vụ tại sân bay này!

Điều đầu tiên khiến mình khá bực bội và không hài lòng ở sân bay này phải kể đến vấn đề vệ sinh: tại sân bay, nhà vệ sinh vô cùng bẩn, sàn nhà đầy rác và nước, kèm theo mùi khó chịu. Mặc dù biết đã có nhân viên lao công phụ trách dọn vệ sinh nhưng sự thật hành khách rất thiếu ý thức giữ gìn vệ sinh chung.

Ảnh: Travip
Ảnh: Travip
Ảnh: Travip
Ảnh: Travip

Thứ hai, sân bay Vinh hứng trọn nắng sáng chiếu trực tiếp vào hướng nhà ga, mặc dù chỉ mới buổi sáng nhưng cái nóng của mùa hè xứ Nghệ hắt vào bên trong khiến không khí vô cùng ngột ngạt. Mình tự hỏi không hiểu do sân bay không bật đủ máy lạnh, hay do vì trời quá nóng máy lạnh không thể tản nhiệt hết được?

Điều thứ ba, khi bắt đầu ra cửa lên tàu bay, mình thấy sự thiếu chuyên nghiệp của dịch vụ mặt đất. Sau khi tất cả hành khách đã quét mã vạch của thẻ lên tàu, thì lại bị giam ở cửa ra tầng trệt khá lâu. Cửa ra chật hẹp, hầm hơi và nóng bức vô cùng, mình có thể thấy được sự mệt mỏi và bực bội rõ rệt trên gương mặt của hành khách, đặc biệt là các cụ già và trẻ em.

Sau một thời gian bị giữ tại cửa, đến khi bước ra tàu bay, mình cảm thấy được giải thoát phần nào khi đặt chân lên cabin. Tuy nhiên, vì trời quá nóng nên điều hòa trong khoang hành khách cũng không thể chịu nổi cho đến khi máy bay cất cánh. Trong lần bay này, mình lại đồng hành với tàu bay Airbus A320 màu sơn Pepsi – số đăng bạ VN-A686.

Tàu bay "Pepsi" tại sân bay Vinh - Ảnh: Tuấn Đỗ
Tàu bay “Pepsi” tại sân bay Vinh – Ảnh: Tuấn Đỗ

Như chuyến bay trước, mình cũng  làm thủ tục trực tuyến từ trước, mình chọn ngay số ghế 6B thì hỡi ôi! Ghế lại không thể ngả ra phía sau được, hơi thất vọng!

Sau khi cất cánh, tiếp viên phục vụ đồ ăn, thức uống và quà lưu niệm trên khoang. Mình chọn combo cơm chiên kiểu Thái cùng Coca-cola. Thật sự mình rất thích menu đồ ăn của Vietjet Air vì đa dạng, phong phú và đồ ăn khá hợp khẩu vị.

Cất cánh từ sân bay Vinh - Ảnh: Tuấn Đỗ
Cất cánh từ sân bay Vinh – Ảnh: Tuấn Đỗ
bay ngang Sông Lam - Ảnh: Tuấn Đỗ
bay ngang Sông Lam – Ảnh: Tuấn Đỗ
Bãi biển Cửa Lò nhìn từ tàu bay - Ảnh: Tuấn Đỗ
Bãi biển Cửa Lò nhìn từ tàu bay – Ảnh: Tuấn Đỗ
Suất ăn gồm Cơm chiên kiểu Thái và Coca-cola
Suất ăn gồm Cơm chiên kiểu Thái và Coca-cola

Sau khi ăn xong, quá mệt mỏi với cái nóng như thiêu đốt của mùa hè xứ Nghệ, mình đã ngủ thiếp đi cho đến khi máy bay chuẩn bị hạ cánh.

Tàu bay trả khách tại sân bay Liên Khương - Ảnh: Tuấn Đỗ
Tàu bay trả khách tại sân bay Liên Khương – Ảnh: Tuấn Đỗ

Về đến sân bay Liên Khương, khi máy bay đã dừng tại bãi đỗ và rời khỏi tàu bay, một cảm giác hân hoan sung sướng ùa về với bầu không khí mát lành trong veo của đất trời cao nguyên. Quả đúng, không đâu bằng nhà mình!

Nhận xét bài viết

bình luận

Add a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *